Hồ ta tính thích lộn
lèo,
Loay hoay ngang ngược đủ
chiều sở xoay.
Ra điều khác lạ hơn đời,
Tẩn mà, tẩn mẩn giãi bầy
thông minh.
Hai mươi bốn chữ vốn
dùng,
Hồ ngồi cọ quậy nhì
nhằng rất quê.
Khởi đầu là bỏ chữ D
(dê),
Lấy luôn chữ Z đọc D
(dê) thế vào.
Còn D (dê) thì đọc tào
lao,
Là Đ (đê) mà Z thay vào
trước đây.
Còn K thì viết thành C,
Gọi là “Kách Mệnh” mở ra
lối mòn.
Bây giờ ta thử để xem,
Gã Hồ đã quậy dọc ngang
thế nào.
“Bác” Mao vĩ đại cực kỳ,
“Bác” Hồ còm cõi cũng vì
cháu ngoan.
“Kết đoàn” “Kách Mệnh”
đại đồng,
Tự Do, Độc Lập trong
vòng kiểm tra.
Tới đây ta viết kiểu Hồ,
Thử xem các cháu “đảng
ta” thấy gì.
“Bác” Mao vĩ DẠI KỰC CỲ,
“Bác” Hồ KÒM KÕI KŨNG vì
cháu ngoan.
“KẾT DOÀN” KÁCH MỆNH DẠI
DỒNG,
TỰ ZO, DỘC Lập trong
vòng kiểm tra.
Hồ xoay chữ nghĩa tít
mù,
Tỏ ra vượt trội tập đoàn
Cố Tây.
Những nhà Bác Học bậc
thầy,
Tạo ra Quốc Ngữ cho
người Việt Nam.
Giặc Hồ vênh váo phá
ngang,
Chẳng ma nào lại muốn
phiền vào thân.
Cuối cùng chỉ có Zân
Tiên,
Thích đường Kách mệnh
viếng thăm “Bác” Hồ.
“Đỉnh cao trí tuệ” óc
bò,
Vừa bần, vừa hỗn, vừa
gian, vừa tồi.
Đây là thành tích để
đời,
Của tên Tự Tặc là thầy
“Đảng Ta”.
Ba Làng
November 18, 2010
No comments:
Post a Comment