CÁO
TRẠNG: “TỬ HÌNH”
(Hậu
sanh khả úy #2)
Lỗ
Trí Thâm
“…
Anh Ức… (Trung Tá QLVNCH), Khi anh rời đất nước trước 75 có
nghĩa là anh từ bỏ cái huy hiệu của ”Quốc Gia(?), Danh Dự và Trách Nhiệm”… có
nghĩa là anh không có trách nhiệm… Anh đã bỏ xứ ra đi như vậy
là đào ngũ… Cái này mà ở chiến trường là nó rút súng bắn chết luôn!!..
Tại vì sao?. Đó là tội đảo ngũ !!..” (Phan Thuần, little Saigon 2019).
Cũng
tại quán phở 79 giữa Thủ Đô Người Việt tỵ nạn Cộng Sản,khoảng giữa năm 2017, tôi
hỏi Tướng Đảo: Những năm,tháng său này, khi gặp lại các Tướng của ta, những vị
đã rời Sài Gòn trước ngày 30/4/1975, Tướng có gặp khó khăn khi đối thoại
không?.. Ông trả lời rằng: “Có khó khăn, nhưng
anh luôn khiêm tốn nói rằng mỗi người đều có một số mệnh...”. Số mệnh!!
Tôi thấy ông nói đúng…
Năm
1980, tại trại tù Nam Hà.Một vị Trung Tá được vợ tiếp tế. Tối đến, khi phòng
giam đã khóa chặt. Anh bầy đồ ăn trước mặt, nói rằng: ”Giờ phút này không cần biết
ông Thiệu là ai, ông Kỳ là ai… một lũ bỏ chạy... chỉ còn có vợ không bỏ chạy!!..
nuôi ta…” Trung Tá Vũ xuân Thông (bạn học
với tôi) Biệt Cách Dù, người hùng Phước Long, tài tử trong phim Người Tình
Không Chân Dung, nghe vậy, bèn nói với vị Trung Tá kia rằng: ”Mất nước là trách
nhiệm chung, trong đó có tôi, có anh. Ông Thiệu, ông Kỳ ra đi kịp thời... Không
lý các ông ấy ở lại để bị lừa vào tù như chúng ta ngày hôm nay sao??. Không phải
chỉ hai ông ấy mà ngay cả các chiến hữu của chúng ta, ai chạy thoát kịp thời, chúng
ta cũng chúc may cho họ… Ông tiếp... Ngang cấp Trung Tá tôi tặng anh một cái
tát!!.
“Bị lừa”.
Sau 1975 đài BBC bình luận như sau: “Trong
lịch sử chiến tranh của nhân loại.Lần đầu tiên những bại binh tình nguyện đi
vào tù!!..”.
Đại
Úy Đức gửi xác ở Yên Bái, khi còn sống, ông luôn nói: “Ngoài Bắc này, chim bìm bịp quá nhiều...”
Ngày
30/4/1975 “Hậu sanh” Phan Thuần mới
13, 14 tuổi… Biết gì về Quân Đội VNCH??. Sao lại lộng ngôn mạ lị những người
lính tuổi đời cỡ cha, chú, khi mà họ kịp thời thoát được cái “bị lừa”
rằng: “Cái này mà ở chiến trường là nó rút súng bắn chết luôn... Tại
vì sao?.. Đó là tội đảo ngũ!!.”.
Việt
Nam Cộng Hòa có toà án Quân Sự xử những người lính đào ngũ dù là ở hậu phương
hay ở tiền tuyến… Thành phần này được xếp vào loại có tên là: ”Lao công đào binh..”. “Tổ Quốc, Danh Dự, Trách nhiệm”. Cấp chỉ
huy của QLVNCH có: ”Trách nhiệm” về
tinh thần của lính. Lính đào ngũ nhẹ thì phạt trọng cấm. Nặng thì đưa ra tòa án
Quân Sự, chứ không dã man như Việt Cộng..”... Rút súng bắn chết luôn...”
(Phan Thuần).
Cáo
trạng ”Tử hình” của tên “hậu
sanh” này đã xúc phạm nặng nề đến người lính VNCH nói chung, và những người
kịp thời thoát khỏi ách tù đầy Cộng Sản
nói riêng.
Ngày 29/4/1975 Ngoại Trưỏng Vũ văn Mẫu tuyên bố: “Người Mỹ có 24 tiếng để ra khỏi Việt nam.”. Tiếp đó, mọi người, bằng mọi giá tìm đường chạy thoát Việt Cộng. Quân Lực Việt nam Cộng Hoà còn súng nhưng hết đạn. Mỹ bội ước. Tướng Westmoreland: “Thay mặt cho quân đội Hoa Kỳ, tôi xin lỗi các cựu quân nhân của Quân Lực miền Nam Việt Nam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn..”
Một
ngày sau,10 giờ 30 ngày 30/4/1975 ông Dương văn Minh mới tuyên bố đầu hàng. Vậy
thì trước ngày này, thân phụ tên “hậu
sanh” tính chạy thoát hay ở lại??..
...
“Khi
anh rời đất nước trước 75… có nghiã là anh không có trách nhiệm, anh đã bỏ xứ
ra đi... như vậy là đảo ngũ… cái này ở chiến trường là nó rút súng bắn chết
luôn…”. (Phan Thuần).
Sặc
mùi đấu tố cải cách ruộng đất 1956 “... Đào
tận gốc, trốc tận rễ... (Tố Hữu)” của … “bác
Hồ ”. Rõ ràng là… “Hậu sanh khả ố…”
Sao
lại là ... “Khả ố??”. Ngôn ngữ, cử chỉ cao ngạo, xấc xược đòi tử hình không
chỉ ông cựu Trung Tá Ức mà còn xúc phạm, mạ lỵ nặng nề đến những Tướng, Tá và
quân nhân QLVNCH kịp thoát cái bẫy: “Bị lừa” của bọn Hà Nội gian manh
kia. Hiện những quân nhân này còn đang sống hay đã qua đời ở trên xứ người.
Bốn
mươi bốn năm qua. Những người lính của “tháng
tư gẫy súng”. Đã sống một cuộc đời cay đắng ngậm ngùi trên quê hương người.
Họ sống âm thầm. Họ chết lặng lẽ... Mặc dù:
“Họ là những anh hùng vang tên tuổi.
Chết âm thầm không chôn cất vinh
quang!!..”
Xin
hãy để cho họ được bình an những ngày, tháng cuối đời. Nếu, cho dù họ có những
khuyết điểm gì lớn, nhỏ, cũng xin những “Hậu sanh” nhẹ nhàng góp ý... Cũng
như họ đã luôn nhẹ nhàng góp ý với những người trẻ…
Cuối
cùng, xin thiết tha ngỏ lời: “Nước Mỹ này có ngày “Father day”. Việt Nam ta thì có:
“Kính lão đắc thọ”. Đó là gia phong của một gia đình đạo đức, mà bao đời cha,
ông đã dạy dỗ cho lớp “Hậu sanh”, nếu
muốn được sống lâu hơn, dù chỉ một ngày!!.
Kết
luận, xin đôi lời khiêm tốn rằng: Những ai không dính dấp đến quân đội miền nam
việt Nam, nhờ có biến cố”Thua cuộc” mà
may mắn có mặt trên những đất nước tự do, thoát
khỏi chế độ Cộng Sản tàn bạo, gian manh, xin đừng ác ý với những ngưới
lính VNCH bạc phận!!.
No comments:
Post a Comment