47 Tỉnh nghèo, đói.
Thất nghiệp cao nhất trong 10 năm.
GDP năm 2021 mất 70%
Trần
nguyên Thao
Bộ Trưởng Tài Chánh Hồ Đức Phước nói thẳng
trước Quốc Hội “dư địa không còn nhiều” để tăng trần nợ công. Nợ xấu có nguy cơ tăng cao trong khi thu – chi
ngân sách bắt đầu gặp khó khăn. Lao động thiếu hụt khoản 70% tại các vùng chủ
lực như Saigon và các Tỉnh Miền Tây, sự thể này là lý do làm chậm tiến độ phục
hồi kinh tế. Trong khi đó, giá cả nguyên liệu, chi phí logistic tăng cao gây áp
lực lên lạm phát. Tháng 9/2020, Việt Nam còn đưa ra nghị quyết dự kiến GDP năm
2021 sẽ đạt 6,5%. Nay dự báo GDP đến cuối năm 2021 chỉ vào khoảng 2% trong hoàn
cảnh có đến 47 Tỉnh nghèo đói, vào lúc người thất nghiệp cao nhất trong 10 năm,
trong khi dịch CoVid lại gia tăng trên toàn quốc.
Tính tổng cộng từ khi đại dịch nổ ra đến nay
12/11, số người nhiễm CoVid thống kê được ở Việt Nam đã trên 1 triệu người,
chính xác 1.049.086 trong đó có 22.925 người chết. Việt Nam đứng thứ 38 trong
số hơn 220 quốc gia, vùng lãnh thổ bị dịch bệnh ảnh hưởng.
Măc dù việc chích vaccine chống CoVid-19 được
phát động mạnh mẽ, nhưng đường đồ thị về số ca nhiễm do Bộ Y-Tế công bố liên
tục tăng lên, từ mức hơn 3.000 ca/ngày, lên khoảng 4.000 ca/ngày vào hôm 24/10,
trên 5.000 ca hôm 31/10, và sau đó leo lên các mốc 6.000, 7.000 trong những
ngày đầu tháng 11.
CSVN vừa đưa ra quy định mới áp dụng với
đảng viên về “miễn nhiệm, từ chức”. Từ năm 1930, Đảng CSVN chưa hề có văn hóa từ
chức, chỉ có đấu đá ám toán nhau để tranh đoạt lợi quyền. Chưa có đảng viên nào
tự ý xin từ chức do biết xấu hổ về lỗi lầm của riêng mình như viên chức thuộc
các chế độ Tự Do, Dân Chủ. Trong hoàn cảnh thể chế vẫn như cũ mà Nhà Nước chỉ
thị đẩy mạnh Đầu Tư Công, từng gây nhiều tai tiếng như chậm tiến độ, đội vốn gấp
nhiều lần, chưa khai thác đã hư hỏng. . . là mở đường cho cán bộ bòn rút của
công thì không hy vọng Đầu Tư Công mang lại hiệu quả trong kích cầu nền Kinh Tế
hậu CoVid-19.
Theo thông tin từ Bộ Kế Hoạch & Đầu Tư (KH&ĐT), tính tới thời điểm này, quy mô giải ngân tổng cộng từ mọi gói hỗ trợ kinh tế của Việt Nam chỉ khoảng 2,85% GDP, thấp hơn nhiều so với các nền kinh tế phát triển: Australia 19%, Ấn Độ 8,6%, Đức 39,3%, Malaysia 16,3%, Indonesia 7,9%, Nhật Bản 56,1%, Hoa Kỳ 26,5%, Pháp 23,8%, Vương quốc Anh 17,8%, Thái Lan 10%, Trung cộng 4,7% và Ý 37,7%.
05/11: Quốc Hội chối “chưa nhận được văn bản đề
nghị gói phục hồi kinh tế 800.000 tỷ đồng từ phía Chính Phủ” từng được truyền
thông Nhà Nước rầm rộ loan tin trước đó 4 ngày.
09/11: khi ra trước Quốc Hội, người đứng đầu Bộ
Tài chánh không nói gì đến gói kích cầu 800 ngàn tỷ đồng, tương dương 10% GDP, do
Bộ KH&ĐT đưa ra hôm đầu tháng.
Về phần Bộ Tài Chánh cho hay, “Chúng tôi đang
tham mưu cho Chính Phủ gói kích cầu bằng hỗ trợ lãi suất mỗi năm khoảng 20.000
tỷ, hai năm khoảng 40.000 tỷ. Như vậy, nếu hỗ trợ 4% thì chúng ta có 1 triệu tỷ
đưa vào nền kinh tế, sau đấy thì thúc đẩy, tạo việc làm, gia tăng sản lượng,
giảm bội chi ngân sách vào. Và đó là lý do ông Phước nói là “rất ủng hộ các gói
kích cầu để đảm bảo thúc đẩy kinh tế phát triển”.
11/11: Khi ra trình bầy ở Quốc Hội Bộ trưởng KH&ĐT tư cho hay, Chính phủ sẽ trình Quốc hội về chương trình phục hồi kinh tế 2 năm (2022-2023) vào kỳ họp cuối năm. “Nếu lúc đó được Quốc hội thông qua thì sẽ thực hiện ngay đầu năm 2022 để phục hồi và phát triển nền kinh tế, đảm bảo các mục tiêu đã đề ra”. Trong dịp này Bộ KH&ĐT cũng không nhắc lại đề nghị 800 ngàn tỷ được báo Nhà Nước “tung hô” hôm đầu tháng.
Các diễn tiến về kế hoạch và ngân khoản kích cầu Kinh tế hậu đại dịch diễn ra giữa các Bộ, Ngành mỗi nơi một phách, khiến dân chúng cho rằng, so với các nước trong vùng, Khối Kinh Tế Tài Chánh trong Chính Phủ phản ứng chậm chạp, thiếu thống nhất về tầm nhìn khả thi, nên không thể điều phối được kế hoạch cho ăn khớp với nhau.
Các chuyên gia VNDIRECT ước tính rằng, tỷ lệ nợ
công trên GDP của Việt Nam vào cuối năm 2020 chỉ ở mức khoảng 45% GDP (GDP được
tính toán lại), thấp hơn nhiều so với mức trần nợ công của Việt Nam là 60% GDP.
Lập luận này đưa ra nhằm cổ võ cho việc tăng trần nợ công.
Thật ra ngay từ thời ông Hồ đức Phước còn là Tổng Thanh Tra Nhà Nước (2016-2021) đã căn cứ vào Luật Quản lý nợ công nói rằng, nợ của Doanh Nghiệp Nhà Nước (DNNN) không coi là nợ công. Năm 2011, nợ của DNNN đã lên tới 62,1 tỷ Mỹ Kim, bằng 55% GDP. [1]
Tờ Thanh Niên hôm Thứ Hai 18/10 dẫn báo cáo của
chế độ Hà Nội khai rằng trong số 646 xí nghiệp quốc doanh lớn nhỏ “có tổng số
lỗ lên tới 15,412 tỉ đồng” hay khoảng $662 triệu Mỹ kim. Theo đó “có tập đoàn,
tổng công ty báo cáo lỗ hơn 1,000 tỷ đồng” hay khoảng 43 triệu Mỹ kim.
Khoản nợ của DNNN dù không tính vào nợ công trên
giấy tờ, nhưng thực tế thì DNNN nợ nhiều, làm ăn thua lỗ sẽ khiến nhà tài trợ
hay chủ nợ nhìn Việt Nam là nơi không có triển vọng trong kinh doanh, ảnh hưởng
xấu trên hồ sơ vay nợ của Việt Nam.
Và vì thực tế thượng dẫn, nên Bộ Trưởng Tài
Chánh Hồ Đức Phước phải thẳng thắn thừa nhận “dư địa không còn nhiều” để tăng trần nợ công.
[2] Bởi trong giai đoạn 2016-2020, dù chưa tính nợ
của DNNN, tổng số vay của Chính phủ là hơn 1,8 triệu tỷ đồng, giai đoạn
2021-2025 dự kiến vay hơn 3 triệu tỷ, tức là gấp 1,7 lần so với giai đoạn
trước. Riêng năm 2021 nợ công khoảng 3,75 triệu tỷ, nợ Chính phủ 3,397 triệu
tỷ.
Bộ Trưởng Phước bộc bạch thêm rằng, nợ công thuộc
năm 2025 dự kiến gấp 1,6 lần so với năm 2020, như thế đến năm 2025 nợ công sẽ
vào khoảng 45,6% GDP nhưng là GDP mới (*). “Nếu chúng ta tính theo GDP cũ thì
sẽ ở mức 57,9%, tức là đã vượt ngưỡng 55%”. Đồng thời, ông Phước cho rằng nợ
Chính phủ giai đoạn 2021-2025 nếu đánh giá theo GDP cũ cũng vượt ngưỡng 45%.
Hôm 09/11, Tạp Chí Tài Chánh báo động rằng,
trên thị trường hàng hóa, chỉ số lạm phát thấp không phải do mặt bằng giá cả thấp,
mà là dân chúng không còn tiền để mua sắm trong thời gian dài thực hiện giãn
cách ở nhiều tỉnh thành.
Tổng cục Thống kê cũng cho biết, tổng mức
bán lẻ hàng hóa và doanh thu dịch vụ tiêu dùng – trong tháng Bảy -19,8%, tháng
Tám -33,7%, tháng Chín -28,4% và tháng Mười -19,5% so với các tháng tương ứng
năm ngoái. Nhu cầu mua sắm giảm sút làm
cho CPI chỉ ở mức 1,81% trong 10 tháng đầu năm nay, mức tăng thấp nhất kể từ
năm 2016.
Ngay từ tháng 12 năm 2020, cả nước đã có 32,1 triệu
người thất nghiệp. Trong 9 tháng đầu năm 2021, có tới 90 ngàn doanh nghiệp phá
sản. Thực tế này đưa đến 69,2% người bị giảm thu nhập, 39,9% phải giảm giờ
làm/nghỉ giãn việc/nghỉ luân phiên. Khu vực dịch vụ chịu ảnh hưởng nặng nề nhất
bởi dịch Covid-19 với 71,6% lao động bị ảnh hưởng, tiếp đến là khu vực công
nghiệp và xây dựng với 64,7% lao động bị ảnh hưởng; tỷ lệ lao động bị ảnh hưởng
trong khu vực nông, lâm nghiệp và thủy sản là 26,4%.
Tình trạng vật liệu mua vào tăng cao, công nhân
không đủ, hàng bán ra ít người mua, vì dân chúng thiếu tiền . . . Nhiều công ty
sản xuất hàng Tết không dám mượn vốn để tăng sản xuất.
Báo Nhà Nước nhìn nhận số người thất nghiệp hiện lên cao
nhất trong 10 năm qua. Đồng thời thu nhập bình quân của người có việc
làm cũng giảm sút khoảng 30% so với năm trước. [3]
Khảo sát mới nhất của Bộ Thương binh Xã hội cho
hay, khoảng 1,3 triệu người bỏ thành về quê vừa qua, thì chỉ có 30% muốn quay
lại Saigon và các Tỉnh phía Nam làm việc; còn lại khoảng 40% muốn có việc làm
tại quê; 30% muốn kiếm việc ở nơi khác. Như thế các Doanh Nghiệp phía Nam mất
70% số công nhân trong lãnh vực sản xuất.
Nhìn vào tỷ lệ nghèo về thu nhập tại Việt Nam đã tăng từ 10% lên 33,4% vào tháng 8 năm 2021, đồng thời có tới 2/3 số hộ gia đình bị giảm thu nhập và hơn một nửa số hộ gia đình phải giảm lượng lương thực, trên 9 triệu người từng xin Nhà Nước cấp phát 130 ngàn tấn gạo cứu đói. . . Bộ Trưởng Tài Chánh Hồ đức Phước lại quay nhìn “chi Ngân Sách” cũng thấy u-tối, không có đường ra, nên ông thốt lên lời năn nỉ trước Quốc Hội “Rất mong các tỉnh, thành phố giàu hết sức thông cảm, bởi trung ương còn đang lo cho 47 tỉnh nghèo”.
Trường hợp tín dụng được Nhà Nước hỗ trợ lãi
suất như tính toán của Bộ Tài Chánh, nhưng phần lớn trong khoản tín dụng đó lại
“rò rỷ” sang các lãnh vực phi sản xuất, như Trung Tâm United Nations Development
Programme (UNDP) đưa ra nhận định, Việt Nam đang có làn sóng
chuyển dịch dòng vốn trong nước sang các lĩnh vực nhiều rủi ro như bất động
sản, chứng khoán trong khi vốn sản xuất kinh doanh vẫn thiếu hụt.[4]
Tình huống này rất dễ xẩy ra bong bóng trong Thị
Trường Chứng Khoán và Bất Động sản.
Trần Nguyên Thao
12 Nov
Tham khảo:
(*) GDP
của Việt Nam đã được điều chỉnh tăng 25% lên 9,1 triệu tỷ năm 2021 từ 6,3 triệu
tỷ năm 2020, khiến các chỉ số gắn với GDP như nợ công, nợ chính phủ, bội chi…
được nới rộng hơn nhiều so với các mức trần lúc trước. Dù GDP được tính lại
tăng lên 25% chỉ trên số liệu, nhưng giá trị nền Kinh Tế không thay đổi.47
[1] https://www.diendan.org/viet-nam/no-cong-no-ngan-hang-cua-viet-nam-duoc-he-mo-(b)
[2] https://vnexpress.net/mong-cac-dia-phuong-giau-thong-cam-ve-ty-le-dieu-tiet-ngan-sach-4383584.html
[4] http://ncif.gov.vn/Pages/NewsDetail.aspx?newid=22753
No comments:
Post a Comment